CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng


Phan_52

Thủy Nhi yếu ớt hỏi Liễu Nghị Hiên liền lắc đầu: "Tôi không biết, tôi cũng không có kinh nghiệm này, chẳng qua tôi cảm thấy cô rất quan tâm đến người kia! Hơn nữa hình như anh ta đối với cô cũng không phải là hoàn toàn không có tình cảm!"

Hay gọi là người bên ngoài lúc nào cũng sáng suốt hơn chính là ở chỗ đó!

Thủy Nhi rất kinh ngạc quay đầu lại nhìn anh, dưới đèn đường trông anh cao lớn rắn rỏi, trên gương mặt tuấn dật rất có phong đọ làm cho người khác cảm thấy khi ở cùng với anh rất thoải mái, rất tự nhiên.

"Tôi cùng anh ấy đều là quân nhân, trước đó vài ngày anh ta đột nhiên lại cường bạo tôi hơn nữa còn khiến tôi mang thai! Nếu như vậy cũng không khiến tôi tức giận, giận nhất là anh ấy lại nói với tôi quan hệ đó của bọn họ chỉ là quan hệ bạn giường mà thôi!"

Thủy Nhi chậm rãi nói ra mâu thuẫn trong lòng mình.cô rõ ràng rất tức giận khi Thượng Quan Quân Triết nói mình chỉ là bạn giường mà thôi. Mặc dù trong khoảng thời gian vừa rồi anh cũng rất ngoan, nhưng mà tối nay anh cư nhiên không biết tốt xấu trách cứ việc cô và Hiên Liễu Nghị hôn môi, chẳng lẽ anh lại không biết đó chỉ là trò chơi hay sao?

Chẳng phải anh cũng hôn môi với cô gái khác hay sao?

Nghĩ tới đây trong lòng lại bị nghẹn chặt lại rất khó chịu!

Liễu Nghị Hiên nghe thấy cô nói mình đã mang thai con của người đàn ông kia trong lòng rất khó chịu.

không ngờ mình thật vất vả mới gặp được một người vừa thấy đã yêu thì đã muộn, cô đã là người phụ nữ của người khác hơn nữa lại còn mang thai nữa!

"cô thích anh ta sao?"

Liễu Nghị Hiên từ tốn hỏi, trong giọng nói có hâm mộ pha lẫn ghen tỵ.

một cô gái tốt như vậy mà người đàn ông kia lại không biết quý trọng !

Thủy Nhi lắc lắc đầu nói: "Tôi cũng không biết tình cảm của mình với anh ấy như thế nào nữa Có lúc tôi rất ghét nhìn thấy anh ấy, có lúc lại rất muốn gặp mặt. Khi anh ấy gặp nguy hiểm tôi sẽ rất lo lắng nhưng khi gặp rồi lại không kìm chế được tức giận mà mắng mỏ!"

Thủy Nhi chầm chậm giãi bày, trong đầu hồi tưởng lại thời gian bọn họ đi chung với nhau phần lớn cũng chỉ có gây gổ, trừ gây gổ ra cũng không có gì khác!

Có lẽ cũng chẳng phải là yêu!

Liễu Nghị Hiên nghe cô nói lòng càng khó chịu, cô như vậy thực ra là đã yêu người đàn ông kia rồi!

Chỉ là người đàn ông kia thật sẽ một lòng một dạ yêu cô sao?

"cô tốt nhất nên suy nghĩ kỹ càng, nếu như không phải thích anh ta như lời cô nói, tôi hi vọng cô có thể chấp nhận sự theo đuổi của tôi!"

Liễu Nghị Hiên nói rất nghiêm túc, Thủy Nhi liền nhìn anh.

"Liễu Nghị Hiên, cám ơn anh!" Người đàn ông này cho cô cảm giác thật ấm áp, rất muốn được dựa vào, cảm giác giồng như người thân trong gia đình vậy!

Nhưng cứ coi như là cô tiếp nhận anh thì giữa bọn họ có thể phát triển trở thành tình yêu sao?

Liễu Nghị Hiên nhìn cô nói: "Đừng nói cám ơn, lời tôi muốn nghe là cô nói sẽ tiếp nhận tôi!"

Tầm mắt của Thủy Nhi chợt lảng tránh đi, ánh mắt của anh quá mức nóng bỏng làm cho cô rất không thoải mái.

"Để tôi đưa cô về nhà cũng đã khuya lắm rồi, một cô gái mà ăn mặc như vậy sẽ rất nguy hiểm!"

Liễu Nghị Hiên rất quan tâm nói, Thủy Nhi nhìn vào màn đêm, cũng không biết hiện giờ Lý Băng thế nào. Chắc là sẽ không có chuyện gì đâu, bản lĩnh của cô ấy cao như vậy cứ coi như gặp phải người xấu cũng sẽ không có chuyện gì, chờ cô trở về gọi điện thoại cho cô ấy là được rồi!

"đi thôi!"

Thủy Nhi gật đầu đồng ý để anh đưa mình về nhà!

Sau khi Thuỷ Nhi rời đi Thượng Quan Quân Triết lập tức liền quăng cô gái kia sang một bên, chạy đuổi theo ra lại không nhìn thấy cô đâu nên vội vàng lái xe trở lại biệt thự.

"Anh, Thủy Nhi đã về chưa ?"

Thượng Quan Quân Triết vừa vào cửa đã nhìn thấy Mạc Thiên Kình ngồi ở trên ghế cầm điều khiển ti vi liên tục chuyển kênh, nhìn thấy anh quay về cũng không thèm ngoảnh ra nhìn.

"không có!"

đang cảm thấy bản thân mình cũng thật là uỷ khuất, tính khí của phụ nữ có thai tựa như thời tiết giữa tháng sáu, thật giống như đứa trẻ, nói xong liền thay đổi, nói muốn giận liền phát giận, vốn còn tưởng được yên ổn ở bên cạnh cô cả đêm, không ngờ được thậm chí đến cửa cũng không được vào, chỉ có thể ngồi ở dưới này xem ti vi.

"Sao lại vậy, bây giờ là mấy giờ rồi mà vẫn chưa về, Lý Băng đâu? Trở về chưa!"

Thượng Quan Quân Triết nhìn ra bên ngoài, cũng đã mười một giờ rồi mà cô còn chưa về, chẳng lẽ thật sự cùng với người kia đi thuê phòng?

Tư tưởng xấu xa lập tức hiện lên ở trong đầu óc anh, nghĩ tới Thủy Nhi nằm ở dưới thân người đàn ông kia, mất hồn kêu, cả người cũng mau muốn phát sốt lên!

Anh thề chờ đến khi cô trở về nhất định phải dạy dỗ cô thật tốt mới được!

"Lý Băng tối nay không phải muốn đi phá trinh sao? Nếu gọi điện thoại thì cậu cho là cô ấy sẽ nhận sao?"

Mạc Thiên Kình rất tàn nhẫn nói, phá trinh, riêng anh giờ phút này chỉ mong chờ Sính Đình mở cửa, nhưng. . . . . .

Liếc nhìn cửa phòng trên lầu hai vẫn đóng chặt, thật là uỷ khuất mà!

"Nếu có như vậy thì cô ta cũng phải nói cho em biết Thủy Nhi đang ở chỗ nào!"

Thượng Quan Quân Triết cũng mặc kệ cô ta có phá trinh hay không, hiện tại anh phải biết được Thủy Nhi có phải là đang cùng người đàn ông kia ở chung một chỗ hay không. Anh vừa nhìn tên kia cũng không tốt lành gì, tuyệt đối là một sắc lang!

Sớm biết vậy thì anh đã kéo cô đi ra ngoài, dẫn cô đi về mà không phải tức giận như bây giờ!

Vừa nghĩ Thượng Quan Quân Triết vừa bấm điện thoại di động, chỉ là điện thoại của Lý Băng vang lên đã một lúc lâu mà lại không có phản ứng gì.

Tức giận cúp điện thoại, đang muốn đi ra ngoài tìm người đã nhìn thấy dưới cột đèn đường bên ngoài biệt thự có một đôi nam nữ đang đứng ở đó. Còn không phải là Thủy Nhi và tên sắc lang đó hay sao?

không nói hai lời liền xông ra, Mạc Thiên Kình cũng vội vàng cùng đi ra ngoài, đoán rằng sắp có kịch vui để xem!

#87

Chương 165: Cởi khăn tắm ra!

"Liễu Nghị Hiên, rất cám ơn anh đã đưa tôi về!"

Mặt Thủy Nhi tràn đầy cảm kích, nhìn người này rất giống như anh trai của mình, ở cùng với anh thấy rất thoải mái, tâm tình cũng rất tốt, măc dù lòng đang đau như cắt cũng đã từ từ nguôi ngoai dần.

Liễu Nghị Hiên lắc đầu nhìn cô rồi chậm rãi nói:

"cô hãy nhớ lời của tôi đã nói, nếu như nghĩ thông suốt rồi thì hãy thông báo cho tôi một tiếng, chúng ta sẽ liên lạc với nhau qua điện thoại!"

Liễu Nghị Hiên nói cho cô số điện thoại của mình để cô lưu vào. Đây cũng là lần đầu tiên cô rất muốn kết giao bạn bè với người khác như vậy.

Mặc dù thoạt nhìn đã thấy bối cảnh của Liễu Nghị Hiên rất tốt, nhưng lại không mang một chút dáng dấp nào của các công tử ăn chơi khác... khiến cô rất muốn kết giao, mặc dù cảm giác của cô và anh không giống nhau!

"Được! Anh cũng nên về sớm một chút, cũng đã không còn sớm nữa!"

Thủy Nhi dịu dàng nói, trên mặt mang ý cười dịu dàng, Liễu Nghị Hiên gật đầu rồi xoay người rời đi.

Thủy Nhi nhìn theo thấy bóng lưng của anh đổ dài dưới mặt đường trông thật cô tịch. Người đàn ông như vậy cần có một cô gái ở bên cạnh mà bầu bạn ?

Nhưng mà cô có thể trở thành người đó hay sao?

"Tiếu Thủy Nhi, đã đến lúc nào rồi mới về nhà, cư nhiên lại cùng tên đàn ông xa lạ đi lâu như vậy, em có phải là đồ ngốc hay không!"

Thượng Quan Quân Triết khi ra ngoài liền nhìn thấy Thủy Nhi vẫn đang mải mê nhìn theo tên sắc lang kia thì tức giận muốn bốc khói lên đầu mà rống to.

Thủy Nhi không để ý đến anh, tâm tình của cô hiện giờ cũng không tệ lắm nên không muốn gây gổ với anh chút nào!

Nhìn thấy Mạc Thiên Kình cũng cùng đi ra ngoài liền cười nhạt một tiếng sau đó đi thẳng lên lầu, hoàn toàn không thèm để ý đến Thượng Quan Quân Triết!

"Tiếu Thủy Nhi. . . . . ."

Thượng Quan Quân Triết giận run người cô cư nhiên lại xem như không nhìn thấy mình!

cô lại không nhìn anh mà đi thẳng lên lầu, tức giận, cả người đã mau bốc lửa, vội vàng đi theo cô lên lầu hai, nhìn thấy cô đi vào cửa, vội vàng chen vào, không ngờ Thủy Nhi lại lập tức đóng sập cửa lại.

‘ Bùm! ’ Thủy Nhi đóng cửa ngay trước mặt của Thượng Quan Quân Triết, đập vào sống mũi thẳng tắp làm anh đau đến cắn răng!

Mạc Thiên Kình nhìn Thượng Quan Quân Triết, cậu ta đang ghen hay sao?

Đầu chợt loé lên một ý sau đó cười lạnh lấy điện thoại di động ra nhắn tin cho Sính Đình . Rất nhanh cửa phòng của Sính Đình lập tức được mở ra, Mạc Thiên Kình liền thản nhiên đi vào bên trong.

Sính Đình nhìn thấy Mạc Thiên Kình đi vào lập tức hỏi:

"Anh nói nhanh một chút, có thật là Thượng Quan Quân Triết đang ghen hay không?"

Sính Đình rất thắc mắc nhìn Mạc Thiên Kình, mới vừa rồi Mạc Thiên Kình nhắn tin cho cô nói khi nhìn thấy Thủy Nhi được một người đàn ông đưa về thì Thượng Quan Quân Triết liền nổi đóa!

cô rất muốn biết một tên hoa tâm như Thượng Quan Quân Triết khi ghen thì trông như thế nào. Nhưng thật đáng tiếc là cô vừa mới bỏ lỡ, không thể làm gì khác hơn là phải để cho Mạc Thiên Kình kể lại, nếu không thì anh làm sao có thể đi vào trong này được!

Mạc Thiên Kình cợt nhả nhìn Sính Đình: "Để anh đi tắm rửa trước đã rồi sẽ nói cho em biết. Khuya lắm rồi, chúng ta lát nữa nằm ở trên giường rồi từ từ mà nói!"

Còn không đợi Sính Đình trả lời liền chui vào phòng tắm, Sính Đình định bảo anh kể xong rồi đi ra ngoài mà ngủ, không ngờ rất nhanh vậy đã nghe thấy trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy rồi!

Mạc Thiên Kình sau khi tắm xong đi ra liền nhìn thấy Sính Đình đang nằm trên giường xem ti vi bèn đi tới trèo lên.

"Bây giờ thì anh nói đi!"

Sính Đình ngáp một cái, nếu không phải muốn biết chuyện tình của Thượng Quan Quân Triết và Thủy Nhi thì cô đã sớm đi ngủ rồi làm sao còn thức đến bây giờ.

"Thủy Nhi mới vừa rồi quay về cùng với một người đàn ông, tâm tình hình như rất tốt, ngay cả Thượng Quan Quân Triết lớn tiếng mắng cô ấy cũng không thèm để ý mà đi thẳng lên phòng!"

Mạc Thiên Kình rất phấn khích nói, ngay cả anh cũng thấy rất hiếu kỳ, đến tột cùng là tuýp đàn ông như thế nào mà trong thời gian ngắn như vậy làm cho tâm tình của cô ấy thay đổi một trăm tám mươi độ.

Chỉ là nhìn Thượng Quan Quân Triết cũng rất đáng thương làm anh không khỏi bận tâm, chỉ mong tối nay sẽ không ồn ào thái quá.

Sính Đình chống cằm! Đứng dậy nhảy xuống giường đi ra ngoài, Mạc Thiên Kình thấy thế liền vội vàng hỏi:

"Em đi đâu?"

“Em đi tìm Thủy Nhi, tối nay anh ngủ một mình đi!"

nói xong chỉ để lại cho anh tiếng đóng cửa. Mạc Thiên Kình rất im lặng ngồi ở trên giường, vén khăn tắm lên nhìn dục vọng phía dưới của mình chán nản nằm xuống ngủ.

không ngờ anh phí hết tâm tư để đi vào nhưng kết cục vẫn là giống nhau!

Lý Băng và Diệp Duệ đi đến một khách sạn xa hoa ở trung tâm, rồi thuê một phòng tổng thống ở trên đỉnh của tòa nhà!

Diệp Duệ nhìn cô gái rất bình tĩnh lại rất tự nhiên kia cảm thấy có chút hoài nghi. cô ấy nói muốn chữa bệnh chắc không phải là cùng một suy nghĩ giống anh đấy chứ.!

Nhưng mà có như vậy thì mới thú vị!

Lý Băng nhàn nhạt nhìn chung quanh tìm hiểu cái được gọi là phòng dành cho tổng thống, không thể không thừa nhận nơi này thật sự rất xa hoa, cũng không biết một đêm mất bao nhiêu tiền!

"một đêm mất bao nhiêu tiền?"

Lý Băng đi tới cửa sổ, kéo rèm ra, nhìn xuống cảnh thành phố về đêm, nơi này là lầu bốn mươi ba, chỗ cao nhất của toàn nhà nên đem tất cả cảnh đêm thu hết vào tầm mắt, nhưng mà cô cũng không có ý định đến đây để ngắm cảnh ban đêm!

Người đàn ông này xem ra cũng không tệ lắm, phá trinh chắc cũng sẽ không hao tổn đến thân thể của cô chứ!

Diệp Duệ sửng sốt ngay sau đó sắc mặt liền tái xanh, cô lại xem anh giống như Ngưu Lang hay sao?

Trầm mặt xuống, Diệp Duệ rất không vui hỏi:

"một đêm của cô bao nhiêu tiền!"

Lý Băng nhíu mày, cúi đầu nhìn vào đũng quần của anh.

"Còn phải xem tình huống đã, như thế mới ra giá được!"

Nếu như bệnh trầm trọng thì giá sẽ cao, nếu như không nặng lắm thì trả mấy vạn cũng không có vấn đề gì!

Diệp Duệ cười lạnh, xem ra thì cũng chỉ là một cô gái tham tiền mà thôi!

Cởi bỏ áo sơ mi lộ ra lồng ngực tinh tráng sau đó xoay người đi vào phòng tắm!

Lý Băng đi theo phía sau anh mím môi lạnh nhạt nói:

"Tắm rửa cho sạch sẽ vào, tôi có bệnh thích sạch sẽ!"

Diệp Duệ nắm quyền, không ngờ cô cư nhiên lại ghét bỏ anh như vậy, chỉ là đợi đến lát nữa thôi anh sẽ khiến cô mở miệng cầu xin anh tha thứ!

Quay đầu lại, rất không vui nói:

"Chúng ta cùng nhau tắm!"

Lý Băng cau mày.

"Tôi đã tắm rồi, tôi rất sạch sẽ, hơn nữa tôi không cần phải tắm, anh cứ tắm rửa sạch sẽ là tốt rồi!"

Xử lý vấn đề phía dưới của anh ta thì làm sao cô lại phải tắm, trên người cô lại không thối, nếu như muốn phá trinh thì tối thiểu cũng phải nhìn xem đồ chơi kia của anh ta có dùng được hay không nữa!

Diệp Duệ đi vào phòng tắm, rất nghiêm túc tắm rửa nhưng trong lòng lại có chút ảo não, làm sao cô lại mình muốn tắm rửa nghiêm túc như vậy người anh cũng đâu có bẩn!

Quấn khăn tắm đi ra ngoài, Lý Băng đang ngồi ở trên ghế sa lon nhàn nhã xem ti vi.

Nhìn thấy anh quấn khăn tắm đi ra liền cau đôi mày thanh tú, chỉ vào trên giường lạnh nhạt phân phó!

"Nằm xuống!"

Gương mặt tuấn tú của Diệp Duệ thoáng qua một tia kinh ngạc, không ngờ cô lại phóng khoáng như vậy, quen thuộc như vậy, chẳng lẽ là muốn dùng miệng?

Anh làm theo lời của cô nằm lên trên giường, trong lòng có chút không bình tĩnh.

Lý Băng đứng lên, đi tới bên giường, nhìn khăn tắm anh đang quấn trên người, nhàn nhạt nói:

"Cởi khăn tắm ra!"

Khóe miệng Diệp Duệ có chút run rẩy, cô quả nhiên thật lớn mật dám chủ động như thế. Trước kia đều là anh chủ động, nhưng mà hiện tại cô lại muốn chủ động như vậy thì anh cũng muốn thử một chút.

Cởi khăn tắm ra cả người trần trụi bại lộ ở trước mặt cô mà Lý Băng dù sao cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy nửa dưới của đàn ông.

cô cũng đã từng tiếp xúc qua với một hai người bệnh như vậy, lần đầu tiên có chút xấu hổ nhưng làm mãi cũng thành thói quen rồi.

Tay đặt lên tiểu đệ đệ của anh thấy mềm nhũn cảm xúc thấy cũng không tệ!

Cả người Diệp Duệ run rẩy dưới bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô.

Lý Băng theo dõi anh nhàn nhạt hỏi:

"Có cảm giác không?"

Diệp Duệ nâng lên khóe môi: "Tạm được!"

Nếu không có cảm giác, vậy làm sao có thể làm đây!

Lý Băng gật đầu xem ra cũng không có tổn thương gì!

Sau đó vung tay lên, trong tay liền xuất hiện một con dao phẫu thuật sáng loáng, Diệp Duệ nhìn cô thét chói tai: "cô muốn làm gì!"

Chương 166: Y thuật của tôi rất tốt đấy!

không phải là lên giường xxoo sao? cô còn cầm dao giải phẫu trong tay làm gì! Hơn nữa mắt còn chăm chú theo dõi tiểu đệ đệ của anh trông rất nguy hiểm!

Lý Băng mỉm cười: "Đừng lo lắng, y thuật của tôi rất tốt , sẽ không đau, tôi sẽ chữa hết bệnh cho anh!"

Lý Băng chuẩn bị đưa tay xuống thì Diệp Duệ vội vàng nắm lấy tay của cô để làm chệch hướng của dao giải phẫu sau đó liền nuốt một ngụm nước bọt, khó khăn nói: "Tôi không có bệnh, chỗ này của tôi tốt muốn chết, không tin cô cứ thử xem!"

Anh còn tưởng rằng cô dùng miệng để phục vụ mình không ngờ cô lại còn nói phải chữa bệnh cho anh, anh cũng không có bất kỳ bệnh gì cần chữa cả!

Lý Băng dùng ánh mắt hoài nghi xem xét kỹ lưỡng: "Anh xác định chỗ này của anh không có việc gì?"

cô mới vừa rồi thấy anh hét rất thảm còn tưởng rằng chỗ kia đã bị mình kéo hư!

Diệp Duệ gật đầu rất nghiêm túc nói:

"Nếu không còn chuyện gì, vậy coi như xong!"

cô vốn còn tưởng rằng có chuyện, nhưng mà nếu không có việc gì thì anh gọi cô đến đây làm gì?

"Này!"

Còn không có đợi cho cô phản ứng, dao trong tay đã bị anh vứt bỏ. Sau đó cả người anh liền nhào về phía cô đè lên trên người trong tròng mắt đen tất cả đều là tức giận!

"cô gái đáng chết, cô lại dám nói một người bách chiến bách thắng hùng dũng uy phong như tôi có bệnh, vậy tối nay cô phải dung thân thể của mình để giúp tôi chữa cho khỏi!"

Lời nói lạnh lùng mà bá đạo từ trong miệng của Diệp Duệ thốt ra, Lý Băng cuối cùng cũng anh muốn làm cái gì!

Nhếch môi cười lạnh, cực kỳ quyến rũ: "thì ra là anh coi trọng tôi như vậy nếu thế thì phải nói thẳng ra, lại còn nói muốn tôi chữa bệnh làm tôi còn tưởng rằng cái đồ chơi kia của anh bị hỏng rồi!"

Lý Băng vừa nói chuyện vừa học theo những người phụ nữ trên tivi thổi một hơi vào mặt anh, đôi tay vòng lên trên cổ của anh chủ động dâng môi của mình lên. Vốn còn đang lo sẽ không bỏ được cái danh hiệu lão xử nữ kia không ngờ anh ta lại có thể dung được. một khi đã vậy cô làm sao để anh ta chạy ra khỏi lòng bàn tay của mình được !

nói thế nào thì tối nay cô cũng muốn mang cái danh hiệu kia xóa bỏ, nếu anh đã muốn như vậy thì cô sẽ cho!

Diệp Duệ không ngờ cô lại không có thét chói tai mà lại đi quyến rũ mình liền nhếch môi cười lạnh đúng là một tiểu yêu tinh!

Ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào bộ ngực ngạo nghễ đang phập phồng lại nhìn đến cái rãnh ở giữa ngực vô cùng mê người, bàn tay nhẹ nhàng đem kéo khóa của cô xuống, cảm thụ cô run rẩy không khỏi nhếch môi cười.

"không ngờ lại nhạy cảm như vậy, xem ra cô cũng rất biết hưởng thụ!"

Đem váy của cô tụt xuống dưới hông, bộ ngực to lớn đầy đặn hoàn mỹ lộ ra càng thêm sinh động, Diệp Duệ cởi hết quần áo của cô ra ném xuống đất, Lý Băng bị anh đè ở trên, cả người cũng khẩn trương tới cực điểm!

Đây chính là lần đầu tiên cô lõa lồ ở trước mặt đàn ông hơn nữa còn là một người đàn ông xa lạ. Vả lại chuyện kế tiếp sắp xảy ra cô cũng chưa bao giờ có kinh nghiệm, nói không khẩn trương là giả , nói không sợ cũng giả, nói không mong đợi cũng là giả nốt!

Diệp Duệ tán thưởng nhìn nụ hoa mê người hồng hồng trước mặt, trên gương mặt tuấn tú tất cả đều là mừng rỡ.

"không ngờ thân thể của cô lại tốt như vậy!"

Vừa nói chuyện vừa hôn nhẹ nhàng lên nụ hoa của cô, gặm cắn lên đó lức nặng lúc nhẹ. Lý Băng bị đột nhiên xuất hiện cảm giác như bị điện giật làm cho cả người cô khẩn trương, nắm thật chặt ga giường.

Diệp Duệ vừa hôn, một bàn tay khác cũng không rảnh rỗi vuốt ve, Lý Băng cắn môi thật chặt tránh để mình kêu thành tiếng nhưng cảm giác chết tiệt lại làm cô rất khó khống chế.

Diệp Duệ nhìn bộ dáng của cô, cười lạnh, quả thật là yêu tinh chỉ biết hưởng thụ.

Lực đạo trên tay cũng gia tăng mấy phần, cảm thụ cô cắn chặt cánh môi, tay mỗi lúc một nặng hơn, mỗi một lần đều khiến cô run rẩy cắn chặt cánh môi, sợ mình kêu thành tiếng!

Diệp Duệ từ từ hôn lên cánh môi đỏ mọng của cô nhẹ nhàng liếm mút, cảm giác tê tê dại dại khiến thân thể Lý Băng run lên hoàn toàn không biết nên làm cái gì!

Tay của Diệp Duệ đột nhiên chạy xuống giữa hai đùi của cô ở chỗ quần lót mà mân mê, cả người Lý Băng như bị trúng bom nổ đùng đùng cảm thấy trống rỗng theo bản năng mở miệng ra, còn chưa kịp kêu lên thành tiếng liền bị lưỡi của Diệp Duệ xâm nhập vào quấn quít lấy cái lưỡi thơm tho của cô.

Diệp Duệ rất ít khi hôn phụ nữ nhưng mà hôm nay anh lại rất ưa thích nụ hôn này, mùi của cô rất thơm, thân thể của cô làm cho anh hưng phấn khác thường, dục vọng cũng bành trướng lợi hại!

Nhưng thế nhưng anh lại muốn từ từ hành hạ cô gái này, để cho cô phục vụ mình!

"Ưmh ưmh. . . . . ."

Lý Băng bị bàn tay đang mân mê ở chỗ quần lót đập đến một luồng sóng cảm giác khác thường làm cho đầu cô sắp sửa nổ tung liền ú ớ lắc đầu, cô không nên có cảm giác như vậy.

Diệp Duệ buông môi cô ra, lấy tay cởi nốt mảnh quần lót còn lại làm lộ ra thân thể mê người không nhịn được ý nghĩ muốn khai phá xuyên thủng vùng đất đó của cô.

Lý Băng vừa được buông tha đã lên đã thấy người đàn ông đang đè ở trên người của mình thoáng đứng dậy, lộ ra vật nam tính sừng sững trong lòng liền dấy lên sợ hãi.

Cúi đầu nhìn dục vọng của mình đang kêu gào lợi hại, không chút do dự nhằm vào ngay giữa đùi cô ma sát qua lại, Lý Băng cho là anh sẽ xuyên qua thân thể của mình, không ngờ chỉ thấy tê dại, một luồng sóng điện cuốn lấy đỉnh đầu nhưng anh cũng không có đi vào.

Khẩn trương nắm chăn, nhìn gương mặt tuấn dật của anh, Lý Băng cắn môi:

Diệp Duệ cũng rất buồn bực, tại sao mình làm dạo đầu lâu như vậy cô cũng không gọi ra tiếng, chẳng lẽ là không thỏa mãn được cô!

Cũng khống chế không nổi nữa, đột nhiên nâng mông của cô nhắm ngay u cốc mà đâm vào bên trong, cảm giác đau đớn cuốn lấy toàn thân, Lý Băng cũng nhịn không được nữa liền thét lên chói tai!

Tại sao không có ai nói cho cô biết lần đầu tiên sẽ đau như vậy!

Diệp Duệ cũng bị tiếng thét của làm cho hết hồn, cảm thụ chỗ đó của cô khít khao chật hẹp, muốn động cũng rất khó khăn!

"Đáng chết, đây là lần đầu tiên của cô!"

Nhìn thấy giữa đùi cô đỏ tươi, Diệp Duệ ảo não cực kỳ, anh không muốn nhất là động vào xử nữ, không ngờ lại gắp đúng người như vậy!

Lý Băng nhìn anh chằm chằm: "Khốn kiếp, anh mau đi ra ngoài!"

Nếu tấm màng kia đã bị xé rách thì cô cũng không cần người đàn ông này nữa rồi !

Ai nói xxoo rất thoải mái, tại sao cô lại đau gần chết.

Diệp Duệ đầu đầy mồ hôi, nhìn thân thể của cô ở dưới người mình không ngừng giãy dụa, anh bị kẹp chặt không thể động đậy, dục vọng càng dâng lên mãnh liệt, kêu gào càng thêm lợi hại!

"không thể nào, lúc này không thể nào ra ngoài!"

Diệp Duệ nặng nề thở hổn hển sau đó nâng hai chân của cô lên, bắt đầu làm chuyển động thân thể của mình.

Thân thể của Lý Băng run lên bần bật cảm thụ được rõ ràng anh đang chạy nước rút trong cơ thể mình, mặc dù vẫn còn đau, nhưng lại bị cảm giác tê liệt đánh tới làm cho không nhịn được sắp kêu thành tiếng!

Diệp Duệ nhìn cô không kêu lên, không thể làm gì khác hơn là gia tăng tốc độ, tốc độ càng ngày càng nhanh!

"Ưmh. . . . . . Ừh. . . . . . A. . . . . ."

Lý Băng rốt cuộc không nhịn được kêu thành tiếng, kèm theo tiếng rên yêu kiều, thì động tác Diệp Duệ cũng càng ngày càng nhanh, ở trong cơ thể cô mà rong ruổi, cảm thụ được thể nghiệm mà chưa bao giờ trải qua tiếng kêu của Lý Băng càng ngày càng lớn, âm thanh xấu hổ lần lượt tràn ra ngoài!

Diệp Duệ cũng không buông lỏng chút nào, mãnh liệt va chạm để cho cô càng ngày càng lớn tiếng hơn cho đến khi rót mầm mống của mình vào sâu trong cơ thể cô lúc đó mới nằm ở trên người cô mà thở.

Nhưng mà Diệp Duệ cũng không có rút ra, hai người đều ở đây run rẩy, khoái cảm mãnh liệt đem bọn họ cũng đẩy lên ngọn núi cao nhất!

Cả người Lý Băng cũng không còn sức lực, một lát sau Diệp Duệ đứng lên vật vốn đang mềm xuống lại hùng dũng ngóc đầu lên không có đợi Lý Băng đồng ý lại đem cô đè ở phía dưới, ở trong cơ thể cô tiếp tục rong ruổi .

#88

Chương 167: cô xác định là tám lần?

"Tiểu yêu tinh, em thật là mê người!"

Diệp Duệ vừa tăng nhanh động tác của mình, đôi tay nắm lấy bầu ngực của cô, ở trên người cô rong ruổi, Lý Băng cắn chặt cánh môi, cảm giác chết tiệt kia lại đánh tới!

"Ừ. . . . . . Ưhm. . . . . . A. . . . . ."

Lý Băng khống chế không được, bật ra tiếng rên rỉ khiến người đàn ông đè ở trên người cô càng thêm ra sức, tốc độ càng thêm nhanh, càng thêm mãnh liệt!

Lý Băng cũng không biết làm bao lâu, chỉ biết là anh ta ngừng lại không tới nửa giờ lại tiếp tục leo lên ở trong cơ thể cô mà luật động, từng đợt từng đợt khoái cảm mãnh liệt đánh tới, đối với người lần đầu tiên mây mưa như cô quả thật chính là muốn lấy đi nửa cái mạng.


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60
Phan_61
Phan_62
Phan_63
Phan_64
Phan_65
Phan_66
Phan_67
Phan_68
Phan_69
Phan_70
Phan_71
Phan_72
Phan_73
Phan_74
Phan_75
Phan_76
Phan_77
Phan_78
Phan_79
Phan_80
Phan_81
Phan_82
Phan_83
Phan_84
Phan_85
Phan_86
Phan_87
Phan_88
Phan_89
Phan_90
Phan_91
Phan_92
Phan_93
Phan_94
Phan_95
Phan_96
Phan_97
Phan_98
Phan_99
Phan_100
Phan_101
Phan_102 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
Lamborghini Huracán LP 610-4 t